Thật có chút gì đó không công bằng khi dán nhãn 13 truyện trong tập truyện ngắn “Mơ Lam Kinh” của Đinh Phương là những truyện viết về lịch sử vì khi đọc cuốn sách, tôi chỉ thấy những nhân vật lịch sử hiện lên loáng thoáng và bị nhấn chìm dưới lớp sương mù dày đặc mà Đinh Phương tạo ra cho các câu chuyện của mình, cũng như những cuốn sách trước đây của anh, những nhân vật trong “Mơ Lam Kinh” vẫn luôn đấu tranh để thoát khỏi sự chìm khuất của thời gian, bị ám ảnh bởi sự tồn tại và đôi lúc, dường như, đang sống giữa lằn ranh của hai thế giới.

“Thiên đường thì buồn”