*Lấy cảm hứng từ bộ tiểu thuyết Ba Người lính Ngự lâm của Alexandre Dumas
Khi d’Artagnan đến Paris, ba người lính Ngự lâm đã thân thiết từ lâu lắm
Họ là Athos cao thượng, Aramis khôn ngoan và Porthos đầy hào sảng
Họ đã chiến đấu vì Nhà Vua, vì Chính nghĩa và vì cả Tình yêu
Chàng trai trẻ d’Artagnan mang dòng máu kiêu hùng và túi tiền rỗng tuếch
Cùng với ba nhà quí tộc, anh cắt máu ăn thề
“Bốn người vì một người, một người vì bốn người”
Và cứ thế, họ cùng nhau xông pha qua thời tuổi trẻ…
Những chàng Hiệp sỹ đã sát cánh ba mươi năm có lẻ
Cho Danh dự, cho Tổ quốc, cho Tình yêu và cho những Vinh quang
Họ mãi tin vào lời thề Hiệp sỹ
Thứ thước đo tôn quý xa xưa tạo nên dòng dõi những anh hùng…
Những tưởng không gì có thể làm phai nhạt màu áo Ngự lâm quân
Nhưng rốt cục, chỉ còn d’Artagnan tiến bước
Lòng trung thành với Pháp đã giữ chân người chiến binh kì cựu
Và chiếc gậy Thống chế đã cùng anh giữa sa trường nằm xuống…
Nhưng những lời thề về tình Anh Em vẫn còn mãi mãi
Nó nhắc nhớ về một thời con người đã từng phân ra hai loại
Một quí tộc và một tiện dân, một cao quí và một cơ hèn
Những lời thề bay cao hơn tháp chuông Nhà thờ Đức Bà
Trăm năm trước, vì nhau, họ đã từng dốc sức…