Những con sóng đen ngòm chồm lên, ngoạm lấy và nuốt chửng người đàn ông nọ vào hố xoáy của đơn độc trong đêm rồi trả lại mặt biển phẳng lặng dưới ánh bình minh tươi đẹp của ngày mai. Thoạt nhìn chỉ là một cú điện thoại trong đêm, rồi cái gã-bên-trong ấy bỗng dưng biến mất, chỉ để lại trên bờ ngày mai một cái vỏ tên George. Dường như mỗi một con người đều từng bị bắt cóc đi vào một ngày biển động và rồi không bao giờ tìm thấy lối về từ thẳm sâu đơn độc.