Thẳng thắng và lạnh lùng, ngay từ những dòng mở đầu của cuốn sách, người đọc đã được chứng kết một cuộc án mạng man rợ, một đứa bé đã chết, đứa còn lại thì hấp hối: “Đứa con trai bé hơn đã chết. Chỉ sau vài giây. Bác sĩ khẳng định nó không bị đau đớn gì. Người ta đặt nó vào trong cái túi vải màu xám rồi kéo khóa che kín thân hình mềm nhũng bập bềnh giữa đống đồ chơi. Còn đứa bé gái, nó vẫn sống khi đội cứu hộ đến nơi. Nó đã chiến đấu như một con thú hoang.”. Nhưng đừng lầm tưởng đây là một cuốn sách trinh thám với hành trình tìm kiếm kẻ thủ ác trong vụ án mạng kia bởi sau đó kẻ ấy ngay lập tức lộ diện, đó chính là Louise, người giúp việc kiêm luôn vú em của gia đình và như một củ hành tây, từ từ từng lớp một của câu chuyện sẽ được hé lộ, thế nhưng dường như ta chẳng thể nào đi đến tận lõi.

“Thiên đường thì buồn”