Ngôi Nhà Của Người Cá Say Ngủ (Keigo Higashino) – Nếu được lựa chọn…

Những năm gần đây Keigo Higashino nổi lên như một hiện tượng, không chỉ ở Nhật và cả ở Việt Nam. Các tác phẩm của ông được đón nhận một các nồng nhiệt với lượng độc giả nhất định. Ông nhanh chóng được vinh danh là “bậc thầy tiểu thuyết trinh thám Nhật Bản”. “Ngôi nhà của người cá say ngủ” là tác phẩm kỷ niệm 30 năm sự nghiệp cầm bút của ông, đối với những ai mong đợi một tác phẩm trinh thám với vụ án hấp dẫn, lôi cuốn thì sẽ thất vọng, nhưng không vì vậy cuốn sách không mang dấu ấn riêng của Keigo Higashino: những trăn trở và lựa chọn mà ta phải đối mặt mà ông đã đào sâu vào những tình cảm sâu kín nhất của con người.

Kaoruko cùng chồng – Kazumasa – dự định sẽ ly hôn khi đứa con gái lớn vào lớp một, thế nhưng một tai nạn bi thảm đã xảy ra, Mizuho bị đuối nước ở bể bơi và được đưa vào bệnh viện, dù đã được cứu chữa tận tình nhưng cô bé đã bị chết não dù trái tim vẫn còn đập – một điều có thể xem là kỳ tích. Cặp vợ chồng trẻ phải đứng trước một lựa chọn quan trọng: để cô con gái xấu số đón nhận cái chết êm ái và hiến tạng hay tiếp tục duy trì sự sống thực vật mà dường như không bao giờ hồi phục ấy. Một quyết định quả thật khó khăn, và những người bố, người mẹ có dám từ bỏ cái hy vọng dù là mong manh nhất để con mình trở lại như xưa? Bằng bản năng của một người mẹ, Kaoruko đã tiếp tục giữ đứa con gái lại bên mình, yêu thương và tìm đủ mọi cách để cô bé hồi phục, một sự lựa chọn có lẽ sẽ có nhiều người cho là ích kỷ, nhưng quả thật ranh giới giữa sự sống và cái chết quá sức mong manh, con người ta sẽ chết đi khi não đã chết hay lúc trái tim ngừng đập? Một câu hỏi có quá nhiều rủi ro và phức tạp mà ngay cả những người làm trong ngành y tế cũng phải đắn đo:

“Tôi muốn hỏi lại lần nữa. Nếu giờ chấp nhận thẩm định chết não cho Mizuho, tỷ lệ kết quả chết não khá cao đúng không?”

“Có lẽ”, bác sĩ Shindou trả lời với anh nhìn mông lung.

“Vậy thì…” Kazumasa lấy hơi hỏi tiếp, “hiện tại, nhà tôi… đứa con gái ở nhà tôi là bệnh nhân. Hay là một xác chết đây?”

Bác sĩ Shindou tỏ vẻ khó xử, ngôn từ dường như nghẹn lại….

“Đó không phải là điều tôi có thể quyết được.”

“Vậy thì ai sẽ quyết định?”

“Tôi không biết. Có lẽ chẳng ai trên cõi đời này có thể quyết nổi,”

Với một cốt truyện khá đơn giản và rất ít nhân vật, “Ngôi nhà của người cá say ngủ” không có những mối nối phức tạp hay hệ thống nhân vật chằng chịt mà ta phải lần theo, mà điều khiến ta trăn trở đó chính là tâm lý phức tạp của con người, những vấn đề thuộc phạm trù đạo đức mà mỗi người đều có lý lẽ riêng, những câu hỏi trong sách ắt hẳn sẽ khiến người đọc suy nghĩ và cảm thấy những giá trị đạo đức của bản thân lung lay, đâu là lựa chọn thật sự, đâu là giải pháp khôn ngoan, có lẽ đến khi gấp cuốn sách lại, tôi vẫn còn hoang mang và chưa đưa ra được câu trả lời cho riêng mình.

Có thể gọi “Ngôi nhà của người cá say ngủ” là một cuốn tiểu thuyết tâm lý hơn là trinh thám, nhưng cũng như mọi cuốn sách khác của Keigo Higashino, ông vẫn trung thành với câu chuyện về cuộc chiến của con người với lẽ phải, dẫu điều đó chẳng hề dễ dàng. Tình cảm gia đình là một điểm sáng khác trong cuốn sách, dù không đồng tình với quyết định của Kaoruko, tôi vẫn bị lay động bởi tình yêu vô bờ bến của người mẹ dành cho đứa con gái mà sâu thẳm trong trái tim của Mizuho liệu có cảm nhận được: “Nhưng mà, niềm vui được chung sống với Mizuho đã khiến trái tim mạnh mẽ hơn rất nhiều. Chỉ cần suy nghĩ nếu bản thân không cố gắng đứa trẻ này sẽ không thể tiếp tục sống đã khiến họ không thể khóc nữa.”

Với “Ngôi nhà của người cá say ngủ”, Keigo Higashino khiến tôi thật sự thán phục bởi sự tìm hiểu một cách công phu, kỹ lưỡng của ông với những kiến thức về y học, công nghệ và cả luật pháp. Ông thể hiện mình là một nhà văn nghiêm túc và có trách nhiệm với tác phẩm của mình. Dù có khá nhiều yếu tố tâm linh trong cuốn sách nhưng đến tận cuối cùng Keigo Higashino vẫn giữ vững ngòi bút của mình mà không biến cuốn sách thành một cuốn tiểu thuyết rẻ tiền khi những góc nhìn khoa học, logic được ông giữ nguyên vẹn, không có chút xao động tuy ông vẫn có lúc khiến tôi thót tim vì cứ ngỡ ông đã đi chệch hướng mà ông vạch ra ngay từ đầu cuốn sách. Khi câu chuyện kết thúc, tôi chỉ thở phào và mong ước rằng sẽ chẳng bao giờ phải đối mặt với cái quyết định khó khăn như Kaoruko và Kazumasa, bởi dù chọn lựa thế nào, điều đó ắt hẳn cũng sẽ ám ảnh họ đến tận cuối cuộc đời.

Leave a Reply

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.