Có những trường hợp hi hữu, khi tác phẩm chuyển thể lại có đời sống lâu bền, vượt thời gian hơn tác phẩm gốc mà “Giọt máu chung tình” là một ví dụ, khi cuốn tiểu thuyết của Tân Dân Tử được xuất bản năm 1926 đã gần như trôi vào quên lãng dù là một best-seller thời đó thì vở cải lương, hay bài vọng cổ “Võ Đông Sơ, Bạch Thu Hà” vẫn tiếp tục sống, được biểu diễn đến tận bây giờ, người dân Nam Bộ chắc ít tai không biết đến câu hát gần như kinh điển: “Bởi sa cơ nơi chiến trường thọ tiễn, nên Võ Đông Sơn đành chia tay vĩnh viễn Bạch Thu Hà.” Bài vọng cổ nổi tiếng là vậy, nhưng hiếm người biết đến nguồn gốc thật sự của nó, và có lẽ dễ dàng lầm tưởng vở cải lương lấy câu chuyện từ hai nhân vật nào đó từ Trung Quốc, vì vậy đọc “Giọt máu chung tình” khiến ta có cái nhìn trọn vẹn đến khởi nguồn của một tuồng cải lương kinh điển, mà bản thân cuốn tiểu thuyết, khi đứng riêng, cũng có một vị trí nhất định.

“Thiên đường thì buồn”