Chúa Đã Khước Từ (Richard E. Kim) – Khủng Hoảng Của Đức Tin

Chiến tranh hủy diệt rất nhiều thứ, và cũng sản sinh ra nhiều thứ khác, và điều kỳ lạ là những thứ bị hủy diệt sẽ được tái sinh lại, với hình hài hoàn toàn khác: Đức tin là một trong số đó. Trong cuốn tiểu thuyết “Chúa đã khước từ”, tôi cho rằng nhân vật chính của cuốn sách không phải là người nào cụ thể, chính đức tin mới là nhân vật trung tâm trong chuyến phiêu lưu của nó đến những góc sâu kín nhất của con người. Và ta sẽ được chứng kiến hành trình của đức tin giữa lúc mà bất kỳ thứ gì cũng bị thử thách cao độ nhất: chiến tranh, mà cụ thể đây là cuộc chiến tranh Nam – Bắc Hàn vào những năm 50. Richard E. Kim đã không ngần ngại đề cập đến những vấn đề nhạy cảm về tôn giáo, đặt lòng tin của con người vào những đấng lớn lao hơn đến bờ vực và đặt ra hàng loạt câu hỏi về những giá trị đạo đức khiến bất kỳ người đọc vững tâm nào cũng phải lung lay.

Câu chuyện kể về 14 vị mục sư của Bắc Hàn bị quân Cộng Sản Triều Tiên bắt và tra tấn vào tháng sáu năm 1950, 12 vị mục sư đã bị xử tử, 1 người – mục sư Han – hóa điên dại và chỉ còn 1 vị mục sư – mục sư Shin – còn đủ tỉnh táo và nắm giữ trong mình bí mật về cuộc bắt giữ kia. Điều gì đã khiến mục sư Shin thoát khỏi lưỡi hái của tử thần, sự may mắn hay phải chăng ông đã phản bội bạn đồng môn của mình và vị Chúa của ông để giữ lấy mạng sống? Mục sư Han đã chứng kiến điều gì khiến ông hóa điên? Điều gì đã xảy ra cho 12 vị mục sư còn lại? Đó là những câu hỏi mà Đại tá Chang đã giao phó cho Đại úy Lee phải tìm ra câu trả lời khi anh đổ bộ đến Bình Nhưỡng vào tháng 10 năm đó. Nhiệm vụ của anh là phải phóng vấn mục sư Shin để tìm ra sự thật, nhưng khi sự thật đã hiện ra, anh sẽ công bố hay che đậy nó, liệu nó có làm anh thật sự an lòng?

Đối với phe Nam Hàn, 12 vị mục sư tử vì đạo trở thành một hình ảnh đầy có lợi cho mục đích tuyên truyền khi họ trở thành những người anh hùng giải phóng cho người dân (cụ thể là Bình Nhưỡng) thoát khỏi tay Cộng Sản, những người dân Kitô Giáo dấy lên niềm căm phẫn lẫn cảm kích khi biết được các vị mục sư đáng kính của họ đã bị tra tấn sỉ nhục dã man nhưng vẫn một mực tin vào Chúa, vào Thiên đường sau sự hi sinh của họ. Và những hình ảnh có lợi ấy, câu chuyện của 12 vị mục sư tuẫn giáo trở thành sự thật mà ai cũng phải công nhận, rằng họ đã chiến đấu tới tàn lực và yêu kính Chúa đến hơi thở cuối cùng, rằng dù bị tra tấn về thể xác nhưng tinh thần của họ vẫn được Chúa chở che. Đại tá Chang và mục sư Shin cùng nhau ra sức khẳng định câu chuyện ấy, dù đại úy Lee ra sức phản đối để công bố sự thật đằng sau câu chuyện kia, dù anh biết sự thật ấy không dễ dàng gì để chấp nhận, sự thật này sẽ kéo theo những sự thật khác, từng lớp mặt nạ của các chính trị gia sẽ bị rớt ra, bản chất của chiến tranh sẽ bị vạch trần và người dân sẽ rơi vào khủng hoảng như đại tá Chang đã nói: “Hay là ông muốn nói với họ cuộc chiến tranh này cũng giống như bất cứ cuộc chiến tranh dơ bẩn nào khác trong lịch sử thối tha của đám nhân loại ngu xuẩn này, rằng nó chỉ là kết quả đáng tởm của một cuộc tranh giành quyền hành mù quáng giữa những chế độ phi nhân, những chính khách thối nát….”

Giữa chiến tranh khốc liệt, biết bao số phận con người bị tra tấn, đói khát, đau khổ và bỏ mạng. Câu hỏi của Đại úy khi lần đầu gặp mục sư Shin đã thật sự làm cho ông day dứt: “Chúa của ông… Liệu Chúa của ông có hiểu thấu nỗi đau khổ của họ không?”. Và mục sư Han trước khi trút hơi thở cuối cùng đã cảm thán kêu lên: “Không có Chúa… Không có Chúa…” Đức tin của những người Kitô giáo giữa chiến tranh được thử thách, và ngay cả những con chiên yêu quý nhất của Chúa cũng đã từ bỏ Người vì không còn tin tưởng nếu có Chúa thì liệu những chuyện này có xảy ra, liệu họ có xứng đáng bị đau khổ dường ấy? Nhưng chiến tranh có thể hủy diệt Đức tin vào Chúa nhưng chẳng thể hủy diệt niềm tin vào con người, chính niềm tin vào con người là thứ thôi thúc mục sư Shin và cả đại tá Chang hay đại úy Lee hành động, để giúp họ vượt qua những nỗi đau khổ to lo lớn này.

Là một câu chuyện về Đức tin nhưng thực chất “Chúa đã khước từ” đặt ra những câu hỏi đạo đức nhiều hơn thế: liệu sự thật có thật sự cần thiết, liệu có nên khiến con người ta đánh mất niềm tin giữa cái thế giới mà người ta đang rất cần thứ gì đó để dựa vào, để tiếp thêm cho họ sức mạnh vượt qua khó khăn của cuộc đời, liệu những người anh hùng có thật sự là những người anh hùng hay chỉ là một con rối trong trò chơi chính trị, liệu bản chất của cuộc chiến có phải là vì một cuộc sống tốt đẹp hơn cho nhân dân hay chỉ vì lợi ích của một số ít người?

Richard E. Kim là một nhà văn biết điều khiển câu chuyện, ông biết cách dẫn dắt người đọc và khiến họ cảm thấy lôi cuốn với những gì ông viết ra, những bài học đạo đức được ông khéo léo cài vào bối cảnh là Bình Nhưỡng đổ nát giữa chiến tranh khi kẹp giữa hai gọng kiềm Nam – Bắc Hàn nên không có chút gì giáo điều hay khiên cưỡng, có thể bởi ông cũng đã từng là một người lính trong cuộc chiến trên nên ông hiểu rõ những gì đã xảy ra và bản chất của nó. Một cuốn sách hấp dẫn, nhưng lại dễ khiến ta cảm thấy khó chịu vì cảm giác bức tường những giá trị đạo đức ta xây dựng nên bị Richard E. Kim đập vỡ tan tành.

Leave a Reply

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.