Sống Từng Ngày hay tự truyện của một tình yêu

Nếu bạn đã bao giờ muốn biết cảm giác lạc vào một thế giới khác là như thế nào?

Hay bạn muốn biết thế nào khi phải sống từng ngày trong sự lo sợ cái chết?
Có bao giờ bạn muốn thử thế nào khi yêu một người khác biệt nền văn hóa?
Bạn có muốn biết thế nào khi bạn yêu một cô gái mại dâm?

Trên tất cả, bạn muốn biết cảm giác lao đầu vào tình yêu bất chấp tất cả những điều trên?

Và bạn muốn một câu chuyện bi thương nhưng kết thúc có hậu?

Vậy thì “Sống Từng Ngày” là cuốn sách dành cho bạn.

Không như những cuốn sách khác, có thể nói “Sống Từng Ngày” là cuốn sách mà tôi đọc một cách nhẩn nha, dù đây là một cuốn sách hấp dẫn. Câu chuyện tình yêu giữa đôi đũa lệch của Ben và Sreykeo mở đầu tưởng chừng cũng như bao câu chuyện tình khác: họ gặp nhau ở quán Bar, rồi yêu nhau, cưới nhau. Cũng cái mô tuýt quen thuộc ấy nhưng Ben và Sreykeo lại dẫn dắt ta vào một thế giới khác, một thế giới hỗn độn, tàn nhẫn của một đất nước Đông Dương.
Sreykeo là cave của nhà hàng, ban đầu, Ben cũng xem cô như mọi cave khác, “ăn bánh trả tiền”. Và rồi, từ từ, Ben và Sreykeo đã yêu nhau, bất chấp hoàn cảnh xuất thân, sự khác biệt về văn hóa. 

Có thể nói, chi tiết xúc động mà lúc tôi nhận ra tình yêu của Ben giành cho Sreykeo đó chính là lúc anh bật khóc khi gia đình quây quần trong lễ giáng sinh, không phải anh bật khóc vì hạnh phúc, anh bật khóc vì nghĩ Sreykeo sẽ không thể có được những thứ hạnh phúc thế này.

Và sự bất đồng ngôn ngữ, sự khác biệt văn hóa, cách suy nghĩ của Ben và Sreykeo hay thậm chí là xã hội hỗn loạn của Campuchia cứ ngỡ là rào cản lớn nhất của họ. Thế nhưng “tình yêu không nhất thiết phải được thử thách ở tầng cao của tinh thần, mà ở dưới này, ở thực tại của chúng ta. Nơi đôi khi cũng đầy cay đắng”, không cay đắng sao khi Sreykeo phát hiện mình bị nhiễm HIV.

Chính tin tức bị nhiễm HIV của Sreykeo mới đẩy cái tình yêu của họ đến bờ vực, cứ như thể tất cả những thử thách, khác biệt của họ là chưa đủ. Tin tức này không chỉ là một cú sốc, nó như mọt thứ triệt tiêu tất cả mọi hy vọng, mọi sự phấn đấu của họ để đến được bên nhau: “Cái tệ hại nhất của Virus không phải là triển vọng sắp chết. Nó đến sau cùng. Trước đó người ta bị thu gọn lại thành vị thế một nạn nhân. Nó làm người ta bải hoải, khô cằn. Biến ta thành một hình nhân thảm hại. Thành một vấn đề. Thành một người đẩy bố mẹ mình vào vòng bất hạnh. Nhìn lại thấy cuộc đời như một thất bại”.

Còn thử thách nào khó khăn hơn đối với tình yêu như thế, nhưng họ đã sát cánh cùng nhau, và có thể họ không chiến thắng, nhưng họ đã đẩy lùi được nó. HIV đâu phải là đường cùng. Và Ben vẫn quyết định cưới Sreykeo, không phải vì thương hại, mà vì tình yêu. Có tình yêu nào mạnh mẽ hơn khi bạn quyết định một việc lớn lao như thế, dù trước đó Ben đã trải qua một phen lo sợ khi bao cao su bị rách, anh trằn trọc lo lắng, và thở phào khi thấy kết quả âm tính. Nhưng anh vẫn cưới Sreykeo, như thể chấp nhận rủi ro, chấp nhận những ngày tháng của mình có thể sống trong sự lo sợ nhiều hơn thế. 

Bên cạnh tình yêu, có thể nói tình tiết thú vị nhất cuốn sách đó là cảm nhận của một người nước ngoài, một người Tây Phương, khi đặt chân đến Đông Dương. Và có thể nói chi tiết ấy thể hiện rõ nhất trong chương về đám cưới của Ben và Sreykeo.

Và cuối cùng, một điều làm cuốn sách ấn tượng khác là sự lạc quan của Ben với “những người hy vọng câu chuyện có kết thúc đau thương, tôi sẽ không chiều lòng họ đâu. Cứ  để họ tha hồ mà đợi!”.

Là một cuốn tự truyện của chính Ben, “Sống từng ngày” khiến tôi một lần nữa tin tưởng vào tình yêu, vào sức mạnh của nó sẽ giúp con người vượt qua tất cả.

Leave a Reply

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.